Thế giới 'chân dài' sau ánh đèn màu

Khi phố Tây bước vào đêm là lúc dàn kiều nữ xuất hiện. Họ đứng ngồi lố nhố trong các quán bar, quán nhậu, quán cà phê, liếc mắt đưa tình, lả lơi với khách bằng thứ tiếng Tây bồi õng ẹo và các kiểu ôm hôn nồng nhiệt…
Người ta biết nhiều về những đoạn trường "nghề nghiệp" của kiều nữ ở các quán cà phê ôm, bia ôm, rượu đế ôm… trong các quán bar, vũ trường với thượng đế là những anh chàng da vàng mũi tẹt. Vậy thế giới của cánh chân dài phố Tây với khách hàng là những ông Tây khác màu da, xa quốc tịch có gì lạ?
Đêm thứ 3 “ngồi đồng” ở phố Tây, sau những hàn huyên tâm sự về "thế giới ngầm" liên quan đến cái nghiệp "bóp dạo" mà mình
đã và đang đeo mang, Tình, anh chàng chuyên "đấm Tây" tâm sự, phố Tây không chỉ có dân bóp dạo chịu khổ chịu nhục bám khách ngoại duy trì sự sống mà còn có cánh "má hồng móng đỏ", dân bản địa gọi nôm na là "gái". Gái ở phố Tây theo "bỏ nhỏ" của Tình và lắm dân bóp dạo khác có "vô số dạng", từ gái hầu Tây cái chuyện nâng ly kiếm tiền boa đến phục vụ khoản giường chiếu. Rồi có cả gái sành sỏi trong lĩnh vực "cặp Tây" đặng moi tiền hay kiếm suất kết hôn để được xuất ngoại!
Hôm sau, làm theo mách bảo của Tình, khoảng 18 giờ, cái thời khắc mà thành phố chuẩn bị lên đèn, chúng tôi lượn lờ ở phố Tây với tiêu điểm là khu vực ngã tư quốc tế (ngã tư Bùi Viện và Đề Thám) để được mục sở thị quá trình "dàn hàng câu khách" của "gái phố Tây".
Thế giới 'chân dài' sau ánh đèn màu - 1
Khi phố Tây bước vào đêm là lúc dàn kiều nữ xuất hiện. (Ảnh minh họa).
Chiều chạng vạng, cuộc sống sôi động ở phố Tây bắt đầu tăng nhiệt. Các hàng quán lố nhố bóng dáng các em chân dài đứng ngồi hớ hênh. Có quán như quán Be.., Keez…, Vio…., "em út" đông như bướm lượn, cô nào cũng ăn mặc mát mẻ với váy ngắn cũn cỡn, áo 2 dây lồ lộ đường cong, phơi da thịt tần ngần.
"Do chi phí thuê mặt bằng ở đây rất cao, mỗi ngày trôi qua là 'đi đứt' hàng triệu đồng nên để sống được, các chủ quán cạnh tranh khốc liệt, làm đủ mọi cách để thu hút khách như giảm giá, phục vụ vui vẻ, tận tình và chiến lược nhất vẫn là tuyển dàn chân dài về đầu quân. Cũng chính vì kiểu cạnh tranh này mà ở đây hình thành cuộc chiến chân dài, các em có giá lắm chứ không bị chủ quán hay bọn macô chăn dắt, bắt nạt, bóc lột…", đấy là bỏ nhỏ của bà K.X., 42 tuổi, chủ nhà nghỉ M.M., nằm trong hẻm 35 Bùi Viện.
Bà chủ này có 15 năm lăn lộn ở phố Tây, đi lên từ 2 bàn tay trắng, từ cái thời "nói tiếng Tây" chữ được chữ mất và cuộc sống phụ thuộc vào "nghề" chài khách ăn nhậu để nhận tiền boa từ khách và "phí lại quả" theo hóa đơn tính tiền của chủ quán. Cũng nhờ đó, bà X., rất am tường chuyện nẻo khuất của phận gái nơi phố Tây. "Em nào xinh, nói tiếng Tây giỏi, nhậu giỏi, biết chiều khách sẽ được các chủ quán tìm cách kéo về với phần trăm trả cao hơn các quán khác. Nhưng thường những đứa như vậy chỉ làm một thời gian rồi tìm cách 'cua' thằng Tây nào đó để được nó bảo lãnh cho đổi thân đổi phận", bà X chia sẻ.

Bà X. vốn là một nữ sinh, vì kinh tế gia đình, bà bặm mình mò đến phố Tây gia nhập vào nhóm kiều nữ hầu rượu và sau đó có tình cảm với một anh chàng người Pháp. Vì nhiều lý do nên anh này không bảo lãnh người tình mà gửi tiền để "cô vợ xa xôi" làm ăn. Có tiền X. mua nhà rồi sửa sang cho thuê phòng trọ, sống cuộc đời bình lặng ở cái nơi mà theo những người trong cuộc, lúc nào cũng dậy sóng! Ở phố Tây, câu chuyện của bà X. là hình mẫu mơ ước của nhiều thế hệ "đàn em".
Vì sống ở ngã tư quốc tế, chỉ tiếp toàn khách du lịch nên chân dài nơi này nói tiếng Tây như "ăn cháo", có cô thông thạo đến 4-5 ngoại ngữ, khách Nhật, khách Hàn, khách Pháp, khách Tây Ban Nha… khi vào quán đều được các cô này bắt chuyện sành sỏi.

"Ấn tượng trước cô em người bản xứ hiểu biết, dễ thương, vậy là thằng Tây mến mộ. Thấy nó kết rồi thì mình tiến tới, tư vấn cho nó những điểm vui thú và tất nhiên khi ấy nó sẽ rủ mình đi cùng. Đi như vậy nó không chỉ lo cho mình mà còn trả tiền boa. Rồi mình có thêm những khoản thu từ chuyến đi với nó như tiền lại quả khi thực hiện các dịch vụ lưu trú, shopping… Sau chuyến lang bạt kỳ hồ, nếu nó còn thích mình thì cứ thế mà làm tới, may mắn thì được nó làm thủ tục bảo lãnh. Qua bên đó rồi, thích thì mình sống chung, bằng không thì bái bai kiếm tìm niềm vui mới", X bật mí.

Chẳng nhận mình là chân dài hay kiều nữ, Q., 32 tuổi, đang cặp kè với một "ông Tây" người Canada từ cuộc hạnh ngộ tại quán nhậu gần hẻm 84 Bùi Viện mà cô này đang "công tác". Cô thẳng thắn nói, chính xác thì phận gái kiếm sống nơi phố Tây như mình chính là "me Tây". Đang trọ tại nhà nghỉ của bà K.X. để chờ người tình sắp xếp công việc và gom tiền về Việt Nam đi du lịch đó đây, tưởng chúng tôi là người quen của chủ nhà nên Q. trò chuyện khá thoải mái. Q. nói rằng phần lớn dân "me Tây" hoạt động tự do. Việc phục vụ khách ăn nhậu này giúp các cô có điều kiện duy trì cuộc sống để nuôi “ước mơ” moi tiền và xuất ngoại. "Cái vụ chăn dắt không tránh khỏi nhưng chỉ là bộ phận nhỏ thôi, thường mấy đứa bị như vậy do tụi nó nghiện hút, nghiện cờ bạc rồi mới thế thân, bán thân, gửi mình vào đường dây để trả nợ" - Q. vừa phà khói vừa trò chuyện.

Để gia nhập vào thế giới "me Tây", các kiều nữ không chỉ sành sỏi tiếng Tây mà còn phải sành sỏi trong chuyện ăn nhậu, hút thuốc, "biết nhảy nhót" và hẳn nhiên, không thể thiếu kỹ năng giường chiếu. "Ai dấn vô cái nghề này thì suy cho cùng cũng nhằm mục đích vì tiền cả thôi. Sống trong cái thế giới ngập ngụa khói thuốc, bia rượu và những cuộc vui lúc nửa đêm về sáng mà đứa nào nói chuyện giữ mình là nói phét, là đạo đức giả" - Q. trò chuyện.

Rồi cô này cao hứng bật mí điều mà chúng tôi và có thể rất nhiều người khác luôn thắc mắc nhưng không tìm được câu trả lời: "Nói thiệt tiếng là chân dài chứ dân “me Tây” đa phần đứa nào đứa nấy đen đúa, cụt ngủn, nói chung là như nhiều người nói 'nhìn hơi dơ dơ'. Ấy vậy mà mấy đứa dơ dơ như vậy Tây nó khoái, còn cái bọn trắng trẻo, cao ráo thì chỉ khách châu Á như Hàn Quốc, Nhật mới dòm ngó thôi".
Gần 2 giờ sáng, phố Tây đến hồi cao trào. Sau một hồi "vịn" mỏi tay ở quán nhậu, điểm dừng của cuộc vui sẽ là khách sạn.Từ những cuộc vui như thế này, có nhiều "nai Tây" bị yêu nữ lột sạch tiền. Và cũng có yêu nữ bị anh bồ Tây mới quen chơi trò đồi trụy, vừa ân ái vừa quay phim rồi mang về nước khoe chiến tích với chúng bạn.

Rồi có biết bao chuyện buồn chuyện đắng cay khác về những “me Tây” bị "con mồi" truyền cho căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS và ngược lại. Hay chuyện “me Tây” quyết định trói con mồi bằng cách có bầu rồi dùng đứa con để ràng buộc trách nhiệm khách Tây.

Những chuyện về thế giới chân dài ở phố Tây mà chúng tôi góp nhặt có thể tóm lược như thế. Có man trá, có lọc lừa, có sự nhẫn tâm, vô tình và có cả nỗi đau và nước mắt của những người trong cuộc, nhất là những đứa trẻ phải chào đời từ toan tính của mẹ và sự trốn chạy của cha… Góc khuất sau ánh đèn màu ở phố Tây là thế. Ngẫm ra đâu khác gì bóng tối ở những nơi được gọi là vũ trường, bán bar, tiệm massage mà lâu nay dư luận thường hay đề cập!

Không có nhận xét nào:

>> <<

Copyright © 2013 News